Tùng chạy trốn khỏi nhóm tàn quân tuyệt vọng và vô phương hướng. Anh rơi vào tình cảnh cơ cực và cô độc giữa rừng hoang và nghĩ tới số phận của những cô gái đẹp bị gán là Ma lai bị hắt hủi, cô độc lầm lũi. Trong giấc mơ khi thiếp đi trên ngọn cây cao giữa rừng Tùng mơ thấy y tá câm vì giải phóng cho anh mà bị tên lính áo đen đánh đập, tra hỏi khiến anh thấy xót xa, lo lắng. Không có Tùng, gánh nặng khiêng tên Lục Thum lại đổ hết lên đôi vai gầy của Sa Ly và tên lính áo đen khiến cho mâu thuẫn và...
Vì cái hiếu nghĩa của con nên Hương sư Cu nín lặng giấu kín chuyện mình không phải cha đẻ của Hai. Bà Cai tổng Hiếu chết đã mười mấy năm. Hai Nghĩa cũng...
Ba Cam bị bệnh, trị bệnh được mấy ngày thì qua đời. Thằng Hai đến tuổi đi học, càng lớn, thằng Hai càng học hành sáng dạ và quấn quýt cha dượng. Nhưng vì...
Việc Cai tuần Bưởi với Ba Cam giải lên Toà, quan Biện lý xét Cai tuần Bưởi nên thả về, còn Ba Cam được Ông thầy kiện giúp đỡ nên Toà phạt một tháng tù...
Cai tuần Bưởi không muốn ở chung nhà với Ba Rạng nên lên đến Bình Phú Tây liền mướn người làm phụ cất nhà luôn. Vì không mướn được ruộng nên Bưởi vào chợ...
Nghe lời Hương quản, Cai tuần Bưởi lên chịu lỗi với bà Cai và mợ Hai thì bị bà Cai mắng chửi, đuổi về , mợ Hai thì gay gắt miệt thị. Nhịn nhục, Bưởi ra...
Cai tuần Bưởi tính lên nhà cậu Hai Nghĩa thông báo Tư Lựu đã sinh con trai nhưng liệu thế ở nhà cậu Hai khó nói chuyện được, nên tính ra đường đón cậu mà...
Cô Tư Lựu con nhà tá điền, bố mẹ mất sớm, có hai người anh là cai tuần Bưởi và Ba Cam. Cai tuần Bưởi là tá điền của bà Cai Hiếu và vợ chồng cậu Hai Nghĩa,...
Con nhà nghèo là tiểu thuyết của Hồ Biểu Chánh xuất bản năm 1930, được xây dựng với hai tuyến nhân vật là giới điền chủ quyền thế và giới tá điền bị trị,...
Bà án sau khi tỏ ý muốn rước Mai về làm lẽ không thành thì xuống nước muốn mang Ái về nuôi để bà cháu sum họp. Bà hứa sẽ trả cho Mai hai nghìn bạc để...
Bà án, sau khi biết tin tức về Mai đã đích thân hạ mình lên Phú Thọ tìm đến nhà Mai với mục đích bắt cháu trai về. Bà tỏ ra ăn năn hối lỗi, cắn rứt lương...